gia sư tiếng anh tại nhà tphcm nhận thấy Thanh Hải là 1 đội viên bí quyết mạng, 1 thi sĩ gắn bó cả cuộc đời và thơ mình vào mảnh đất Thừa Thiên – Huế quê hương. Thanh Hải là thơ ko nhiều, nhưng mang những bài đã vươn lên là bất hủ. Thanh Hải là 1 trong những nhà thơ đựng tiếng kể của niềm tin và ý chí chống chọi của dân chúng miền Nam ngay trong thời kì khó khăn, ám muội của phong trào bí quyết mạng trước ngày Đồng khởi. Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được sáng tác trong tình cảnh đặc biệt, đúc kết lí tưởng sống cao đẹp của nhà thơ.
“Mùa xuân nho nhỏ” được viết vào tháng 11 năm 1980, tức là chỉ ít ngày trước khi tác nhái chết thật vào tháng 12 năm 1980. Tác phẩm được xem là những dòng thơ cuối cộng mà Thanh Hải để lại cho đời trước khi từ trần. Bài thơ cuối cộng này vừa là sự tổng kết cuộc đời, vừa gửi gắm tâm niệm của tác giả đối mang cuộc đời, quê hương. Hiểu được tình cảnh sáng tác đặc trưng ấy, người đọc sẽ mang tâm thế hăng hái hơn để bước vào thế giới mùa xuân của Thanh Hải.
Bài thơ khởi đầu bằng cảm xúc hồn nhiên, trong trẻo trước vẻ đẹp và sinh khí của mùa xuân thiên nhiên. Bức tranh mùa xuân của đất trời được vẽ bằng hình ảnh bình dị, tậu lọc và gợi cảm:
“Mọc giữa loại sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời”
Gia sư Trí Đức Biên Hòa cho rằng chỉ bằng vài nét phác họa nhưng vẽ ra được cả ko gian cao rộng sở hữu loại sông, bầu trời bao la, màu dung nhan tươi thắm của mùa xuân (sông xanh, hoa tím biếc – màu tím đặc trưng của xứ Huế) cả âm thanh vang vọng, tươi vui của chim chiền chiện. Cảm xúc ấy mô tả trong mẫu nhìn say sưa, sở hữu sự ngạc nhiên, thích thú trước bông hoa tím giữa cái sông xanh, trước tiếng hót vang trời của chim chiền chiện và trong cả hành động cực kỳ trữ tình và gợi cảm:
“Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”
“Từng giọt lonh lanh rơi” là giọt mưa mùa xuân trong ánh sáng của trời xuân, nhưng cũng có thể hiểu thi sĩ đưa tay hứng từng giọt âm thanh tiếng chim. Đó là nghệ thuật chuyển đổi cảm giác. Tiếng chim từ chỗ âm thanh (cảm nhận được bằng thính giác) chuyển thành từng giọt (hình và khối, cảm nhận bằng thị giác) từng giọt đấy lại long lanh ánh sáng, với màu sắc sở hữu thể cảm nhận bằng xúc giác (“Tôi đưa tay tôi hứng”). Dù hiểu theo bí quyết nào thì câu thơ vẫn bộc lộ niềm say mê, ngây chết giả của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên, đất trời lúc vào xuân.
tìm gia sư dạy kèm ở biên hòa thấy từ mùa xuân của tự nhiên đến cảm nhận mùa xuân của đất trời, sự chuyển mạch đó trùng hợp và hợp lí. Mùa xuân của giang san gắn ngay tắp lự sở hữu hình ảnh “người cầm súng” và “người ra đồng” tiêu biểu cho hai nhiêm vụ: bảo vệ và xây dựng. Mùa xuân của đất trời đọng lại trong hình ảnh lộc non đã theo người cầm súng và người ra đồng, hay chính họ là người có mùa xuân tới cho đất nước. Sức sống của mùa xuân giang san được cảm nhận trong nhịp điệu ân hận hả, các âm thanh xôn xao và hình dungn bằng hình ảnh so sánh: “Đất nước như vì sao/ Cứ đi lên phía trước.”
Từ cảm xúc về mùa xuân, mạch thơ chuyển tự dưng sang phân trần tâm niệm, khát vọng:
“Ta làm cho con chim hót
… Một nốt trầm xao xuyến.”
Đó là khát vọng được hòa nhập vào cuộc sống của đất nước, cống hiến phần tốt đẹp – dù nhỏ bé của mình cho cuộc đời chung, cho đất nước. Điều tâm niệm ấy mô tả chân tình trong những hình ảnh giản dị: tiếng chim, cành hoa, nốt trầm. Những hình ảnh với ý nghĩa mới, ko còn giống ở khổ đầu: niềm mong muốn được sống có ích, mang hương nhan sắc cho đời.
“Mùa xuân nho nhỏ” là sáng tạo độc đáo của Thanh Hải, góp vào sự phong phú của các hình tượng thi ca về mùa xuân. Thơ Thanh Hải mộc mạc, giản dị, với chất giọng dân ca, kết hợp tinh tế, thăng hoa của tâm hồn và tư tưởng của 1 đời thơ. Sự thành công của bài thơ này chính ở tâm nguyện chân thành, tha thiết, nhỏ nhẻ mà sâu lắng của một nhà thơ xứ Huế gửi đến cho cuộc đời, cho toàn bộ chúng ta.
Xem thêm: Gia sư ở Bình Dương
“Mùa xuân nho nhỏ” được viết vào tháng 11 năm 1980, tức là chỉ ít ngày trước khi tác nhái chết thật vào tháng 12 năm 1980. Tác phẩm được xem là những dòng thơ cuối cộng mà Thanh Hải để lại cho đời trước khi từ trần. Bài thơ cuối cộng này vừa là sự tổng kết cuộc đời, vừa gửi gắm tâm niệm của tác giả đối mang cuộc đời, quê hương. Hiểu được tình cảnh sáng tác đặc trưng ấy, người đọc sẽ mang tâm thế hăng hái hơn để bước vào thế giới mùa xuân của Thanh Hải.
Bài thơ khởi đầu bằng cảm xúc hồn nhiên, trong trẻo trước vẻ đẹp và sinh khí của mùa xuân thiên nhiên. Bức tranh mùa xuân của đất trời được vẽ bằng hình ảnh bình dị, tậu lọc và gợi cảm:
“Mọc giữa loại sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời”
Gia sư Trí Đức Biên Hòa cho rằng chỉ bằng vài nét phác họa nhưng vẽ ra được cả ko gian cao rộng sở hữu loại sông, bầu trời bao la, màu dung nhan tươi thắm của mùa xuân (sông xanh, hoa tím biếc – màu tím đặc trưng của xứ Huế) cả âm thanh vang vọng, tươi vui của chim chiền chiện. Cảm xúc ấy mô tả trong mẫu nhìn say sưa, sở hữu sự ngạc nhiên, thích thú trước bông hoa tím giữa cái sông xanh, trước tiếng hót vang trời của chim chiền chiện và trong cả hành động cực kỳ trữ tình và gợi cảm:
“Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”
“Từng giọt lonh lanh rơi” là giọt mưa mùa xuân trong ánh sáng của trời xuân, nhưng cũng có thể hiểu thi sĩ đưa tay hứng từng giọt âm thanh tiếng chim. Đó là nghệ thuật chuyển đổi cảm giác. Tiếng chim từ chỗ âm thanh (cảm nhận được bằng thính giác) chuyển thành từng giọt (hình và khối, cảm nhận bằng thị giác) từng giọt đấy lại long lanh ánh sáng, với màu sắc sở hữu thể cảm nhận bằng xúc giác (“Tôi đưa tay tôi hứng”). Dù hiểu theo bí quyết nào thì câu thơ vẫn bộc lộ niềm say mê, ngây chết giả của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên, đất trời lúc vào xuân.
tìm gia sư dạy kèm ở biên hòa thấy từ mùa xuân của tự nhiên đến cảm nhận mùa xuân của đất trời, sự chuyển mạch đó trùng hợp và hợp lí. Mùa xuân của giang san gắn ngay tắp lự sở hữu hình ảnh “người cầm súng” và “người ra đồng” tiêu biểu cho hai nhiêm vụ: bảo vệ và xây dựng. Mùa xuân của đất trời đọng lại trong hình ảnh lộc non đã theo người cầm súng và người ra đồng, hay chính họ là người có mùa xuân tới cho đất nước. Sức sống của mùa xuân giang san được cảm nhận trong nhịp điệu ân hận hả, các âm thanh xôn xao và hình dungn bằng hình ảnh so sánh: “Đất nước như vì sao/ Cứ đi lên phía trước.”
Từ cảm xúc về mùa xuân, mạch thơ chuyển tự dưng sang phân trần tâm niệm, khát vọng:
“Ta làm cho con chim hót
… Một nốt trầm xao xuyến.”
Đó là khát vọng được hòa nhập vào cuộc sống của đất nước, cống hiến phần tốt đẹp – dù nhỏ bé của mình cho cuộc đời chung, cho đất nước. Điều tâm niệm ấy mô tả chân tình trong những hình ảnh giản dị: tiếng chim, cành hoa, nốt trầm. Những hình ảnh với ý nghĩa mới, ko còn giống ở khổ đầu: niềm mong muốn được sống có ích, mang hương nhan sắc cho đời.
“Mùa xuân nho nhỏ” là sáng tạo độc đáo của Thanh Hải, góp vào sự phong phú của các hình tượng thi ca về mùa xuân. Thơ Thanh Hải mộc mạc, giản dị, với chất giọng dân ca, kết hợp tinh tế, thăng hoa của tâm hồn và tư tưởng của 1 đời thơ. Sự thành công của bài thơ này chính ở tâm nguyện chân thành, tha thiết, nhỏ nhẻ mà sâu lắng của một nhà thơ xứ Huế gửi đến cho cuộc đời, cho toàn bộ chúng ta.
Xem thêm: Gia sư ở Bình Dương