trung tâm gia sư quận 5 nhận thấy Kim Lân là cây bút truyện ngắn xuất sắc. Ông viết cực kỳ hay về thú “phong lưu đồng ruộng”. “Nên vợ nên chồng” và “Con chó xấu xí” là hai tập truyện ngắn nức danh của nhà văn. “Vợ nhặt” là truyện ngắn độc đáo rút trong tập “Con chó xấu xí” xuất bản năm 1962. Truyện ngắn thấm đẫm tinh thần nhân đạo phản ảnh cuộc đời nghèo khổ, cơ cực và khát vọng về hạnh phúc của người nông thôn Việt Nam trong thời gian Pháp thuộc. Nhà văn nói chuyện anh Tràng “nhặt” được vợ lúc cả xóm cư ngụ chết đói như ngả rạ. Trong ba nhân vật trung tâm truyện, bà cụ Tứ sở hữu lẽ để lại trong lòng người đa dạng ấn tượng nhất.
Bà cụ Tứ xuất hiện với dáng đi “lọng khọng”. Tuổi già bóng xế đáng lẽ được vui hưởng các ngày hạnh phúc bên con cháu. Thế nhưng cụ cứ mãi trông ngóng, thấp thỏm trong lòng một ước nguyện đấy là lo cho con được yên ổn bề gia thất. Chỉ sở hữu như vậy bà mới yên ổn tâm nhắm mắt xuôi tay “Chẳng may ra ông giời bắt chết cũng phải chết chứ biết thế nào mà lo cho hết được?” Rồi điều bà ước mong cũng trở thành hiện thực trong hoàn cảnh bất ngờ.
Dạy kèm Biên Hòa thấy cuộc sống của mẹ con bà Tứ vốn khó khăn, không danh không phận, cù bất cù bơ nơi xóm ngụ cư nghèo, dìu dắt nhau cầm cự qua nạn đói. Cuộc sống chỉ mong có cơm ăn qua bữa thôi cũng là rẻ lắm rồi chứ đâu dám mong đủ tiền lấy vợ cho con trai. Vì vậy, lúc thấy người đàn bà lạ ngồi ở đầu giường con trai mình, bà sửng sốt lắm. Bà ngỡ ngàng trước 1 điều không sao hiểu nổi. “Quái lạ sao với người phụ nữ nào ở trong đó nhỉ? Người đàn bà nào lại đứng ngay đầu giường thằng con mình thế kia? Sao lại chào mình bằng u? Không buộc phải con mẫu Đục mà. Ai thế nhỉ?” Bao nhiêu câu hỏi cứ xoáy trong đầu mà bà không thể nào trả lời được. Tất cả vì sự xuất hiện của người nữ giới lạ. Vì vậy bà quay sang nhìn con để giải tỏa thắc mắc trong lòng.
Mãi đến lúc Tràng đề cập “Kìa nhà tôi nó chào u?” thì bà mới vỡ vạc lẽ ra. Bà là người má nhân hậu, tinh tế, vỡ lẽ đáng ra toàn bộ chuyện. Trong cảnh cộng quẫn, khốn khổ, bà không dám mơ mòng tới chuyện dựng vợ gả chồng cho con cái. Lòng bà dâng lên 1 nỗi xót xa. Bà hiểu ra tất cả, bà xót xa cho số kiếp của con mình và của người phụ nữ đáng thương. “Bà lão cúi đầu nín lặng. Bà hiểu rồi. Lòng người mẹ nghèo khổ ấy hiểu ra biết bao nhiêu cơ sự, vừa ai oán, vừa xót thương cho số kiếp con mình”.
lớp mới gia sư biên hòa thấy tình cảnh nhà Tràng nghèo khó, lại là dân ngụ cư, thân hình cũng không có gì nổi bật. Nếu trong cảnh bình thường hẳn chẳng có người hụ nữ nào chịu để mắt đến Tràng. Bà hiểu điều đó và xót xa cho con. Nhưng 1 điểm tinh tế của người má này là bà cũng thấu hiểu nỗi lòng của thị: “Người ta mang gặp bước khó khăn, đói khổ này, người ta mới lấy tới con mình. Mà con mình mới có được vợ.” Đây là duyên phận run rủi, bà vừa mừng mà cũng vừa lo. “Chao ôi, người ta dựng vợ gả chồng cho con là lúc nhà ăn lên làm nổi, những mong sinh con đẻ dòng nở mặt sau này.”
Bà lo âu cho hạnh phúc mới gầy dựng của hai người con: “chúng có nuôi nổi nhau sống qua được cơn đói khát này không”. Nỗi lo lắng đấy rất thực, vô cùng đời. Thái độ của bà cụ đối mang người con dâu mới rất ân cần, nhẹ nhàng. Ta nhận thấy chiếc hay của tác giả lúc dùng cách đề cập “u cũng mừng lòng” chứ ko bắt buộc “u cũng bằng lòng” biểu lộ tấm lòng yêu thương của người mẹ, chấp nhận bằng các tình cảm chân thật nhất chứ ko phải là sự khiên cưỡng. Bà cụ Tứ toát lên vẻ đẹp nhân hậu, chân thật, là chất keo kết nối hạnh phúc lứa đôi.
Trung tâm gia sư Bình Dương cho rằng “Vợ nhặt” là tác phẩm đặc nhan sắc của nhà văn Kim Lân. Đó là bài ca về tình người của các người dân cần lao nghèo khổ luôn khát khao được sống và được hạnh phúc ngay cả trong tình cảnh mờ ám nhất. Nổi bật trên câu chuyện ấy là tấm lòng thương con nhân hậu, cao cả của bà cụ Tứ. Đó là hiện thân của người má Việt Nam giàu lòng vị tha, thương người và cực kỳ mực hi sinh cho con.
Xem thêm: tt gia sư thành được
Bà cụ Tứ xuất hiện với dáng đi “lọng khọng”. Tuổi già bóng xế đáng lẽ được vui hưởng các ngày hạnh phúc bên con cháu. Thế nhưng cụ cứ mãi trông ngóng, thấp thỏm trong lòng một ước nguyện đấy là lo cho con được yên ổn bề gia thất. Chỉ sở hữu như vậy bà mới yên ổn tâm nhắm mắt xuôi tay “Chẳng may ra ông giời bắt chết cũng phải chết chứ biết thế nào mà lo cho hết được?” Rồi điều bà ước mong cũng trở thành hiện thực trong hoàn cảnh bất ngờ.
Dạy kèm Biên Hòa thấy cuộc sống của mẹ con bà Tứ vốn khó khăn, không danh không phận, cù bất cù bơ nơi xóm ngụ cư nghèo, dìu dắt nhau cầm cự qua nạn đói. Cuộc sống chỉ mong có cơm ăn qua bữa thôi cũng là rẻ lắm rồi chứ đâu dám mong đủ tiền lấy vợ cho con trai. Vì vậy, lúc thấy người đàn bà lạ ngồi ở đầu giường con trai mình, bà sửng sốt lắm. Bà ngỡ ngàng trước 1 điều không sao hiểu nổi. “Quái lạ sao với người phụ nữ nào ở trong đó nhỉ? Người đàn bà nào lại đứng ngay đầu giường thằng con mình thế kia? Sao lại chào mình bằng u? Không buộc phải con mẫu Đục mà. Ai thế nhỉ?” Bao nhiêu câu hỏi cứ xoáy trong đầu mà bà không thể nào trả lời được. Tất cả vì sự xuất hiện của người nữ giới lạ. Vì vậy bà quay sang nhìn con để giải tỏa thắc mắc trong lòng.
Mãi đến lúc Tràng đề cập “Kìa nhà tôi nó chào u?” thì bà mới vỡ vạc lẽ ra. Bà là người má nhân hậu, tinh tế, vỡ lẽ đáng ra toàn bộ chuyện. Trong cảnh cộng quẫn, khốn khổ, bà không dám mơ mòng tới chuyện dựng vợ gả chồng cho con cái. Lòng bà dâng lên 1 nỗi xót xa. Bà hiểu ra tất cả, bà xót xa cho số kiếp của con mình và của người phụ nữ đáng thương. “Bà lão cúi đầu nín lặng. Bà hiểu rồi. Lòng người mẹ nghèo khổ ấy hiểu ra biết bao nhiêu cơ sự, vừa ai oán, vừa xót thương cho số kiếp con mình”.
lớp mới gia sư biên hòa thấy tình cảnh nhà Tràng nghèo khó, lại là dân ngụ cư, thân hình cũng không có gì nổi bật. Nếu trong cảnh bình thường hẳn chẳng có người hụ nữ nào chịu để mắt đến Tràng. Bà hiểu điều đó và xót xa cho con. Nhưng 1 điểm tinh tế của người má này là bà cũng thấu hiểu nỗi lòng của thị: “Người ta mang gặp bước khó khăn, đói khổ này, người ta mới lấy tới con mình. Mà con mình mới có được vợ.” Đây là duyên phận run rủi, bà vừa mừng mà cũng vừa lo. “Chao ôi, người ta dựng vợ gả chồng cho con là lúc nhà ăn lên làm nổi, những mong sinh con đẻ dòng nở mặt sau này.”
Bà lo âu cho hạnh phúc mới gầy dựng của hai người con: “chúng có nuôi nổi nhau sống qua được cơn đói khát này không”. Nỗi lo lắng đấy rất thực, vô cùng đời. Thái độ của bà cụ đối mang người con dâu mới rất ân cần, nhẹ nhàng. Ta nhận thấy chiếc hay của tác giả lúc dùng cách đề cập “u cũng mừng lòng” chứ ko bắt buộc “u cũng bằng lòng” biểu lộ tấm lòng yêu thương của người mẹ, chấp nhận bằng các tình cảm chân thật nhất chứ ko phải là sự khiên cưỡng. Bà cụ Tứ toát lên vẻ đẹp nhân hậu, chân thật, là chất keo kết nối hạnh phúc lứa đôi.
Trung tâm gia sư Bình Dương cho rằng “Vợ nhặt” là tác phẩm đặc nhan sắc của nhà văn Kim Lân. Đó là bài ca về tình người của các người dân cần lao nghèo khổ luôn khát khao được sống và được hạnh phúc ngay cả trong tình cảnh mờ ám nhất. Nổi bật trên câu chuyện ấy là tấm lòng thương con nhân hậu, cao cả của bà cụ Tứ. Đó là hiện thân của người má Việt Nam giàu lòng vị tha, thương người và cực kỳ mực hi sinh cho con.
Xem thêm: tt gia sư thành được