cảm nhận bài thơ tự tình
“Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn
Trơ loại hồng nhan sở hữu nước non”
gia sư dạy tiếng anh tphcm thấy hai câu thơ thứ 1 mở ra khung cảnh thời gian khi đêm khuya, khi con người ta, sau các vật lộn và bon chen giữa dòng đời, đây là khoảng ko gian lặng tĩnh để nhìn lại mình, đối diện sở hữu chính bản thân. Thực vậy, bắt buộc chăng thanh âm của tiếng “trống canh dồn” như càng làm nâng cao lên dòng tĩnh, hiu quạnh trong không gian. Thi nhân đã tiêu dùng bút pháp lấy động tả tĩnh, khiến cho loại thời kì cứ thế mà bước đi dồn dập, nào có ngoái lại nhìn tâm cảnh rối bời của một con người nhỏ nhoi giữa nỗi đơn côi, trống trải ?
Nhân vật trữ tình hiện lên trong bức tranh tĩnh lặng thật nhỏ nhoi và khiêm nhường, được bộc lộ nhan sắc sảo qua cụm từ “trơ dòng hồng nhan”, như 1 phương pháp đề cập đầy châm biến - vốn thường thấy trong phong cách Hồ Xuân Hương. Từ “trơ” đi cộng cụm từ “cái hồng nhan” được tác nhái khéo léo đảo ngữ để mang sức gợi đặc biệt, buộc phải chăng là sự xót xa, đớn đau và bẽ bàng lúc bóng người đẹp chỉ đứng một mình trong khoảng ko gian rất đáng sợ, nào sở hữu được yêu thương, trân trọng? Thế nhưng, càng choáng ngợp hơn lúc hình người nữ giới bé nhỏ lại được đặt ngoại trừ “nước non” - 1 sự đối lập tới chua xót, càng khiến cho nâng cao nỗi cô đơn, trống vắng không một từ ngữ diễn tả, mà nhường như nhân vật trữ tình đã ko còn lối thoát , ko còn con đường đi nào riêng, hẳn chỉ sống và ưng ý thử thách trong khung trời tĩnh lặng, như để đối mặt có mẫu thời gian, có cuộc đời xuôi ngược…
“Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn”
Trung Tâm Gia Sư uy Tín ở Biên Hòa cho rằng người ta thường mua đến rượu để giải tỏa những đắng cay trong lòng. Người nữ giới cũng vậy. Nhưng trái ngang thay, càng uống mà lòng càng đắng, càng cay, nỗi buồn chẳng thể giải tỏa. Cái vòng xoáy cứ say rồi lại tỉnh, nên chăng là sự bế tắc, ko còn lối thoát, không thể say mãi, nhưng lúc tỉnh giấc, lòng càng đau đớn và nghẹn ngào. Và, nhường nhịn như, hình ảnh trăng và người sở hữu sự tương đồng. Bởi giữa sườn trời minh mông rộng to - trăng cũng chỉ hiện hữu một mình. Và người - giữa xã hội bon chen, đông đúc, cũng cô đơn, lẻ bóng. Hình ảnh “bóng xế” tức trăng gần tàn, ấy thế mà nào có được vẹn tròn? Vẫn “khuyết”. Trong khi người, tuổi xuân chóng qua đi mà tình duyên vẫn còn lận đận. Hai câu thơ như nỗi đau tận cộng của bi kịch. Cái chưa tròn như vẫn biểu lộ được hy vọng, niềm tin mỏng mảnh về 1 ái tình vẹn trọn, dẫu biết rằng sẽ siêu khó.
“Xiên ngang mặt đất, rêu từng đám
Đâm toạc chân mây, đá mấy hòn”
tìm gia sư tại biên hòa nhận thấy hai câu thơ luận, thi nhân vẫn tiếp tục mượn thiên nhiên để giãi tỏ tâm tư, nỗi lòng của mình. Đó là 1 thái độ không cam chịu trước căn số nghiệt ngã. “Rêu” vốn là một sự vật mềm yếu, mỏng manh, mà may, thi nhân đã tiêu dùng các động từ mạnh, nào là “đâm toạc”, “xiên ngang”. Đó là nhựa sống mãnh liệt, đang cố vẫy vùng thoát khỏi những gì gần đặt sẵn, là “mặt đất”, “chân mây”. Phải chăng đây chính là niềm phẫn uất, sự kháng cự mãnh liệt của chính Hồ Xuân Hương? Không cam chịu phận hồng nhan như người ta định kiến. Nơi đây, tác nhái đã tiêu dùng nghệ thuật đảo ngữ, “đá mấy hòn”, “rêu từng đám” thay vì “mấy hòn đá”, “từng đám rêu” - một sự cảm nhận rõ ràng về ý chí vượt qua đớn đau, đắng cay cuộc đời - mạnh mẽ và khôn xiết phi thường!
“Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
Mảnh tình san sớt tí con con!”
trung tâm gia sư thuận an bình dương thấy rằng Xuân cứ theo quy luật của tự nhiên: đi rồi lại trở về. Song đời người chỉ mang một, tuổi thanh xuân đã trôi qua thì không thể lấy lại được, tất cả phấn đấu chỉ là vô ích. Người trong cảnh “bóng xế” mà duyên tình thì chưa trọn, còn gì đắng cay và phẫn uất cho bằng ?
lop hien co gia su toan tam cho rằng trong bài “Tự tình” tác nhái đã sử dụng những từ ngữ, hình ảnh ấn tượng. Đó là những động từ mạnh “trơ”, “xế”, “đâm toạc”, “xiên ngang”, ”đi”, ”lại lại”, “san sẻ”... cộng những tính từ “say”, ”tỉnh”, “khuyết”, “tròn” để thể hiện đau đớn cộng tâm trạng phẫn uất của tác giả. Những hình ảnh “trăng khuyết”, “rêu xiên”... đã biểu thị tinh tế, phong phú tâm trạng của người phụ nữ.
Trơ loại hồng nhan sở hữu nước non”
gia sư dạy tiếng anh tphcm thấy hai câu thơ thứ 1 mở ra khung cảnh thời gian khi đêm khuya, khi con người ta, sau các vật lộn và bon chen giữa dòng đời, đây là khoảng ko gian lặng tĩnh để nhìn lại mình, đối diện sở hữu chính bản thân. Thực vậy, bắt buộc chăng thanh âm của tiếng “trống canh dồn” như càng làm nâng cao lên dòng tĩnh, hiu quạnh trong không gian. Thi nhân đã tiêu dùng bút pháp lấy động tả tĩnh, khiến cho loại thời kì cứ thế mà bước đi dồn dập, nào có ngoái lại nhìn tâm cảnh rối bời của một con người nhỏ nhoi giữa nỗi đơn côi, trống trải ?
Nhân vật trữ tình hiện lên trong bức tranh tĩnh lặng thật nhỏ nhoi và khiêm nhường, được bộc lộ nhan sắc sảo qua cụm từ “trơ dòng hồng nhan”, như 1 phương pháp đề cập đầy châm biến - vốn thường thấy trong phong cách Hồ Xuân Hương. Từ “trơ” đi cộng cụm từ “cái hồng nhan” được tác nhái khéo léo đảo ngữ để mang sức gợi đặc biệt, buộc phải chăng là sự xót xa, đớn đau và bẽ bàng lúc bóng người đẹp chỉ đứng một mình trong khoảng ko gian rất đáng sợ, nào sở hữu được yêu thương, trân trọng? Thế nhưng, càng choáng ngợp hơn lúc hình người nữ giới bé nhỏ lại được đặt ngoại trừ “nước non” - 1 sự đối lập tới chua xót, càng khiến cho nâng cao nỗi cô đơn, trống vắng không một từ ngữ diễn tả, mà nhường như nhân vật trữ tình đã ko còn lối thoát , ko còn con đường đi nào riêng, hẳn chỉ sống và ưng ý thử thách trong khung trời tĩnh lặng, như để đối mặt có mẫu thời gian, có cuộc đời xuôi ngược…
“Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn”
Trung Tâm Gia Sư uy Tín ở Biên Hòa cho rằng người ta thường mua đến rượu để giải tỏa những đắng cay trong lòng. Người nữ giới cũng vậy. Nhưng trái ngang thay, càng uống mà lòng càng đắng, càng cay, nỗi buồn chẳng thể giải tỏa. Cái vòng xoáy cứ say rồi lại tỉnh, nên chăng là sự bế tắc, ko còn lối thoát, không thể say mãi, nhưng lúc tỉnh giấc, lòng càng đau đớn và nghẹn ngào. Và, nhường nhịn như, hình ảnh trăng và người sở hữu sự tương đồng. Bởi giữa sườn trời minh mông rộng to - trăng cũng chỉ hiện hữu một mình. Và người - giữa xã hội bon chen, đông đúc, cũng cô đơn, lẻ bóng. Hình ảnh “bóng xế” tức trăng gần tàn, ấy thế mà nào có được vẹn tròn? Vẫn “khuyết”. Trong khi người, tuổi xuân chóng qua đi mà tình duyên vẫn còn lận đận. Hai câu thơ như nỗi đau tận cộng của bi kịch. Cái chưa tròn như vẫn biểu lộ được hy vọng, niềm tin mỏng mảnh về 1 ái tình vẹn trọn, dẫu biết rằng sẽ siêu khó.
“Xiên ngang mặt đất, rêu từng đám
Đâm toạc chân mây, đá mấy hòn”
tìm gia sư tại biên hòa nhận thấy hai câu thơ luận, thi nhân vẫn tiếp tục mượn thiên nhiên để giãi tỏ tâm tư, nỗi lòng của mình. Đó là 1 thái độ không cam chịu trước căn số nghiệt ngã. “Rêu” vốn là một sự vật mềm yếu, mỏng manh, mà may, thi nhân đã tiêu dùng các động từ mạnh, nào là “đâm toạc”, “xiên ngang”. Đó là nhựa sống mãnh liệt, đang cố vẫy vùng thoát khỏi những gì gần đặt sẵn, là “mặt đất”, “chân mây”. Phải chăng đây chính là niềm phẫn uất, sự kháng cự mãnh liệt của chính Hồ Xuân Hương? Không cam chịu phận hồng nhan như người ta định kiến. Nơi đây, tác nhái đã tiêu dùng nghệ thuật đảo ngữ, “đá mấy hòn”, “rêu từng đám” thay vì “mấy hòn đá”, “từng đám rêu” - một sự cảm nhận rõ ràng về ý chí vượt qua đớn đau, đắng cay cuộc đời - mạnh mẽ và khôn xiết phi thường!
“Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
Mảnh tình san sớt tí con con!”
trung tâm gia sư thuận an bình dương thấy rằng Xuân cứ theo quy luật của tự nhiên: đi rồi lại trở về. Song đời người chỉ mang một, tuổi thanh xuân đã trôi qua thì không thể lấy lại được, tất cả phấn đấu chỉ là vô ích. Người trong cảnh “bóng xế” mà duyên tình thì chưa trọn, còn gì đắng cay và phẫn uất cho bằng ?
lop hien co gia su toan tam cho rằng trong bài “Tự tình” tác nhái đã sử dụng những từ ngữ, hình ảnh ấn tượng. Đó là những động từ mạnh “trơ”, “xế”, “đâm toạc”, “xiên ngang”, ”đi”, ”lại lại”, “san sẻ”... cộng những tính từ “say”, ”tỉnh”, “khuyết”, “tròn” để thể hiện đau đớn cộng tâm trạng phẫn uất của tác giả. Những hình ảnh “trăng khuyết”, “rêu xiên”... đã biểu thị tinh tế, phong phú tâm trạng của người phụ nữ.