giới thiệu nhân vật mị
trung tâm gia sư quận 7 thấy Tô Hoài hướng điểm nhìn tường thuật ở thực tại để soi về kí vãng nhằm khắc họa rõ nét nỗi thống khổ của Mị, sở hữu sự dị biệt và đối lập giữa thời thanh xuân son trẻ ngày xưa, thời mà Mị vẫn còn trẻ, còn đẹp, còn rạng tươi và giàu sức sống, khác hẳn khuôn mặt khi nào cũng “cúi xuống, mặt buồn rười rượi”, ko bao giờ ngớt việc, chẳng bao giờ dừng tay. Chân dung Mị hiện lên được khắc họa dưới bóng hình thân phận éo le, cô quạnh quẽ và hắt hiu. Chân dung đó càng được tô đậm rõ nét hơn mang những hình ảnh đi kèm, ấy là “tảng đá trước cửa”, là chốn “tàu ngựa” mà Mị vẫn lòng vòng đi quẩn lại trong đời sống thường ngày. Tất thảy sự vật dẫu vô tri vô giác, nhưng lại với khả năng phản ánh mạnh mẽ hiện thực những công việc nặng vật nài mà Mị buộc phải gánh vác, không phút giây nào được nghỉ ngơi. Phải chăng vì vậy, hình ảnh nàng Mị có thời thanh xuân chan chứa nhựa sống thuở nào, nay đã bị sóng gió cuộc đời và sự khốn nạn của giai cấp cai trị đổi lấy 1 khuôn mặt trơ lì trước cuộc sống, trơ lì trước toàn bộ sự diễn ra trong đời: chỉ biết câm lặng và mặc cho người ta bóc lột sức lao động.
làm gia sư tại biên hòa thấy chân dung cô Mị được tô đậm rõ nét nỗi cơ cực lúc hình ảnh ko khí nhà Pá Tra xuất hiện. Nhà tên thống trị hiện lên rõ nét qua lời đề cập của dân làng: “Người ta thường nói: nhà Pá Tra đa dạng nương, phổ biến bạc, đa dạng thuốc phiện nhất làng”. Đó là sườn cảnh một ngôi nhà giàu mang vốn hằng tựa nương bởi sự “ăn của dân nhiều”, bóc lột của dân nhiều. Thế đó, và nghiễm nhiên dòng suy nghĩ “thì con gái nó còn bao giờ cần xem cái khổ mà biết khổ, mà buồn”. Nhà Pá Tra luôn nhộn nhịp, tất nhiên khi nào cũng rộn rịp người qua lại: “Ai ở xa về, mang việc vào nhà thống lí Pá Tra”. Thế thì nghiễm nhiên, người ta nghĩ cô con gái nhà này ắt hẳn vui lắm, rạng ngời lắm. Song lời kết câu chuyện giới thiệu đã khiến cho tất cả người vỡ lẽ lẽ tất cả: “Cô đấy ko nên con gái nhà Pá Tra. Cô đó là vợ A Sử, con trai thống lí Pá Tra”. Và rồi, người ta mới chợt thấu hiểu, vì sao giữa ngôi nhà to lớn, giàu sang tới vậy mà sở hữu cô con gái luôn bắt buộc gánh nỗi khổ trên vai mình, tại sao giữa chốn người tấp nập, cô gái đấy luôn hiện hữu rõ nỗi buồn vô tận trên khuôn mặt.
các trung tâm gia sư ở biên hòa thấy Tất thảy tâm cảnh và hành động đều chống lại phường hà phú quý kia, tưởng như cô thuộc về 1 thế giới khác, cô đơn và riêng rẽ một cõi. Bởi Mị ko bắt buộc là con dâu để được vỗ về, yêu thương. Mị cũng chẳng bắt buộc con nợ để trả xong món này coi như cuộc đời cũng được thanh thản, bình yên. Đơn giản, Mị là con dâu gạt nợ. Cô con dâu khiến cho việc suốt đời mà ko được trả lấy một đồng xu an ủi. Nhưng quan yếu hơn, đời Mị từ nay sẽ ko còn phút chốc nào có sự hiện hữu của tự do – điều mà bất cứ con người thông thường nào cũng khát vọng, để được sống cho đúng là 1 con người thực sự. Thế mà, ngay cả niềm hạnh phúc giản đơn ấy, Mị cũng không thể đạt được bởi sợi dây xích trói buộc các lệ luật khắc nghiệt cùng với món nợ truyền kiếp.
tìm việc gia sư tại bình dương cho rằng Tô Hoài đã quay ngược về quá khứ, đưa người đọc trở về chiêm ngưỡng thời thanh xuân tươi đẹp của Mị. Mị sở hữu người yêu, họ khiến cho dấu hứa họ nhau bằng mẫu nhẫn trên tay, và Mị biết “người yêu của Mị thường đeo nhẫn ngón tay ấy”. Thuở đó, Mị hiện lên có hình ảnh một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, đầy anh tài và có thèm khát được hạnh phúc như bao cô gái khác, 1 nguyện vọng thật giản dị và khiêm nhường. Cô gái ấy với lòng tự trọng cực kỳ đáng thán phục và ý thức sâu dung nhan về sự tự do của mình: “Con nay đã biết cuốc nương làm cho ngô, con cần làm cho nương ngô nhái nợ thay cho bố. Bố đừng bán con cho nhà giàu”.
trung tam gia su thang log thấy Câu đề cập mạnh mẽ và khảng khái của Mị biểu đạt rõ tâm hồn của cô, Mị không ưng ý lấy thân phận của mình ra gạt nợ, không ưng ý kiếp sống tù hãm túng như một kẻ nô lệ khổ sai trong bọn nhà giàu.
làm gia sư tại biên hòa thấy chân dung cô Mị được tô đậm rõ nét nỗi cơ cực lúc hình ảnh ko khí nhà Pá Tra xuất hiện. Nhà tên thống trị hiện lên rõ nét qua lời đề cập của dân làng: “Người ta thường nói: nhà Pá Tra đa dạng nương, phổ biến bạc, đa dạng thuốc phiện nhất làng”. Đó là sườn cảnh một ngôi nhà giàu mang vốn hằng tựa nương bởi sự “ăn của dân nhiều”, bóc lột của dân nhiều. Thế đó, và nghiễm nhiên dòng suy nghĩ “thì con gái nó còn bao giờ cần xem cái khổ mà biết khổ, mà buồn”. Nhà Pá Tra luôn nhộn nhịp, tất nhiên khi nào cũng rộn rịp người qua lại: “Ai ở xa về, mang việc vào nhà thống lí Pá Tra”. Thế thì nghiễm nhiên, người ta nghĩ cô con gái nhà này ắt hẳn vui lắm, rạng ngời lắm. Song lời kết câu chuyện giới thiệu đã khiến cho tất cả người vỡ lẽ lẽ tất cả: “Cô đấy ko nên con gái nhà Pá Tra. Cô đó là vợ A Sử, con trai thống lí Pá Tra”. Và rồi, người ta mới chợt thấu hiểu, vì sao giữa ngôi nhà to lớn, giàu sang tới vậy mà sở hữu cô con gái luôn bắt buộc gánh nỗi khổ trên vai mình, tại sao giữa chốn người tấp nập, cô gái đấy luôn hiện hữu rõ nỗi buồn vô tận trên khuôn mặt.
các trung tâm gia sư ở biên hòa thấy Tất thảy tâm cảnh và hành động đều chống lại phường hà phú quý kia, tưởng như cô thuộc về 1 thế giới khác, cô đơn và riêng rẽ một cõi. Bởi Mị ko bắt buộc là con dâu để được vỗ về, yêu thương. Mị cũng chẳng bắt buộc con nợ để trả xong món này coi như cuộc đời cũng được thanh thản, bình yên. Đơn giản, Mị là con dâu gạt nợ. Cô con dâu khiến cho việc suốt đời mà ko được trả lấy một đồng xu an ủi. Nhưng quan yếu hơn, đời Mị từ nay sẽ ko còn phút chốc nào có sự hiện hữu của tự do – điều mà bất cứ con người thông thường nào cũng khát vọng, để được sống cho đúng là 1 con người thực sự. Thế mà, ngay cả niềm hạnh phúc giản đơn ấy, Mị cũng không thể đạt được bởi sợi dây xích trói buộc các lệ luật khắc nghiệt cùng với món nợ truyền kiếp.
tìm việc gia sư tại bình dương cho rằng Tô Hoài đã quay ngược về quá khứ, đưa người đọc trở về chiêm ngưỡng thời thanh xuân tươi đẹp của Mị. Mị sở hữu người yêu, họ khiến cho dấu hứa họ nhau bằng mẫu nhẫn trên tay, và Mị biết “người yêu của Mị thường đeo nhẫn ngón tay ấy”. Thuở đó, Mị hiện lên có hình ảnh một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, đầy anh tài và có thèm khát được hạnh phúc như bao cô gái khác, 1 nguyện vọng thật giản dị và khiêm nhường. Cô gái ấy với lòng tự trọng cực kỳ đáng thán phục và ý thức sâu dung nhan về sự tự do của mình: “Con nay đã biết cuốc nương làm cho ngô, con cần làm cho nương ngô nhái nợ thay cho bố. Bố đừng bán con cho nhà giàu”.
trung tam gia su thang log thấy Câu đề cập mạnh mẽ và khảng khái của Mị biểu đạt rõ tâm hồn của cô, Mị không ưng ý lấy thân phận của mình ra gạt nợ, không ưng ý kiếp sống tù hãm túng như một kẻ nô lệ khổ sai trong bọn nhà giàu.